Em hãy kể lại 1 kỷ niệm sâu sắc nhất về gia đình, bạn bè, người thân, thầy cô

Với đề văn yêu cầu em hãy kể lại 1 kỷ niệm sâu sắc nhất về gia đình, bạn bè, người thân, thầy cô, em có thể tùy ý lựa chọn một kỉ niệm vui/ buồn hoặc kỉ niệm nào đó đáng nhớ giữa em và người thân, thầy cô, bạn bè để xây dựng thành một bài văn kể chuyện mang chất riêng của em.
Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy, cô giáo của em
Viết về những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường
Tả một đồ vật hoặc món quà có ý nghĩa sâu sắc với em
Tả thầy cô giáo mà em yêu quý
Hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn

Đề bài: Em hãy kể lại 1 kỷ niệm sâu sắc nhất về gia đình, bạn bè, người thân, thầy cô

Em hãy kể lại 1 kỷ niệm sâu sắc nhất về gia đình, bạn bè, người thân, thầy cô

 

Mục Lục bài viết:

1. Bài văn mẫu số 1

2. Bài văn mẫu số 2

3. Bài văn mẫu số 3

4. Bài văn mẫu số 4

5. Bài văn mẫu số 5

6. Bài văn mẫu số 6

7. Bài văn mẫu số 7

 

1. Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về gia đình, bạn bè, người thân, thẩy cô, mẫu số 1:

Bài văn mẫu kể về lần gặp mặt đầy xúc động của một bạn học sinh với người ông đã mãi đi xa của mình.

Bài làm:

Đã bao giờ bạn tin rằng sau một giấc mơ những điều bạn hằng mong ước bấy lâu sẽ trở thành sự thật? Đã có lúc tôi rất tin vào điều đó và luôn nhớ khoảnh khắc kỳ diệu mà giấc mơ đã đem đến cho tôi.

Hôm ấy là một buổi tối cuối tuần, trời đầy sao và gió thì dịu nhẹ. Tôi nằm trên trần nhà mơ mộng đếm những vì sao. Bỗng nhiên tôi thấy cả không gian như bừng sáng. Trong vầng hào quang sáng lấp lánh, ông tôi cười hiền từ bước về phía tôi. Tôi sung sướng đến nghẹt thở ngắm nhìn gương mặt phúc hậu, hồng hào và mái tóc bạc phơ của người ông yêu quí. Ông tôi vẫn thế: dáng người cao đậm, bộ quân phục giản dị và cái nhìn trìu mến! Tôi ngồi bên ông, tay nắm bàn tay của ông,tận hưởng niềm vui được nâng niu như thuở còn thơ bé... Tôi muốn hỏi những ngày qua ông sống như thế nào? Ông ở đâu? Ông có nhớ đến gia đình không... Tôi muốn hỏi nhiều chuyện nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu cả.

Xem bài đầy đủ TẠI ĐÂY.

 

2. Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về gia đình, bạn bè, người thân, thẩy cô, mẫu số 2:

Bạn học sinh đã kể lại kỉ niệm đáng nhớ của mình và người thầy giáo cùng những sự kiện vui vẻ, khó trong những tiết học của thầy.

Bài làm:

Kỷ niệm, cũng giống như những phím đàn - khi chạm tay vào, âm thanh sẽ ngân lên, nhưng không phải lúc nào cũng tuyệt vời, mà có cái hay, cái dở, cái muốn nhớ, cái lại thích xóa đi. Với em điều đáng nhớ nhất trong đời học sinh là chút kỷ niệm về thầy.

Cô nhỏ nhướn mày lên, nhìn xuống đồng hồ đeo tay, rồi dõi mắt ra ngoài cửa lớp. Nơi dãy hành lang dài đang im ắng, chờ đợi, lắng nghe tiếng giày gõ nhịp để thầm đoán: thầy hay cô? Giờ Toán của lớp 8/1 hôm nay thay đổi giáo viên. Cô giáo cũ nghỉ hộ sản. Thầy giám thị thông báo sẽ có giáo viên mới đến thay. Mười lăm phút trôi qua nhanh chóng trong sự sốt ruột của học trò. Phía cuối lớp có ai nghịch ngợm ngân nga: "Mười lăm phút đồng hồ, buồn nhớ Toán thấy mồ, buồn như con cá rô... đang trôi... vào tô..."

Xem bài đầy đủ TẠI ĐÂY.

 

3. Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về gia đình, bạn bè, người thân, thẩy cô, mẫu số 3:

Bạn học sinh trong bài văn đã kể lại kỉ niệm với người thầy đã dạy dỗ mình năm lớp 1, từ những nét chữ đầu tiên đến những lần sai phạm mắc lỗi đều được thầy ân cần chỉ dạy, khuyên bảo tận tình.

Bài làm:

Nếu có ai hỏi: "Người thầy, cô giáo em quý mến nhất trong suốt năm năm học tiểu học của em là ai?" Thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay: "Đó là thầy Nha". Người thầy giáo đã tận tình dạy dỗ em năm lớp một. Và với em đó cũng là người cha thứ hai của mình.

Mặc dù bấy giờ thầy trò đã xa nhau. Nhưng những kỉ niệm sâu sắc năm em còn học lớp 1C của thầy thì không thể nào quên được. Ở lớp, em là đứa duy nhất viết tay trái nên thầy vẫn phải thường cầm bàn tay em nắn nót từng nét chữ. Và mặc dù thầy hết lòng dạy dỗ mà các ngón tay của em cứ nhất quyết không chịu nghe lời. Các chữ cái a, ă, â,... chẳng bao giờ ngay hàng thẳng lối và lúc nào cũng méo mó như bị ai nện một cây gậy vào. Ấy vậy mà bàn tay trái tuy không có ai dạy dỗ cả mà lại viết đẹp hơn nhiều. Khiến cho thầy phải thốt lên: "Thật là ngược đời".

Xem bài đầy đủ TẠI ĐÂY.

 

4. Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về gia đình, bạn bè, người thân, thẩy cô, mẫu số 4:

Bài văn đã kể lại những kỉ niệm sâu sắc của một bạn học sinh với thầy Tuấn - thầy giáo dạy văn. Trong những kỉ niệm ấy, thứ đọng lại sâu sắc nhất trong nhận thức của người viết là lời nói ôn tồn cùng những lời khuyên nhủ chứa đầy sự quan tâm, yêu thương của thầy.

Bài làm:

Trong đời mỗi người, ai ai cũng mong muốn tìm cho mình một điểm tựa. Đó là gia đình, cha mẹ. Tuy nhiên những ai đã bước qua tuổi học trò "nhất quỷ nhì ma" với những kỉ niệm vô cùng đáng nhớ: là sân trường, hàng ghế đá, bục giảng ... thầy cô và bè bạn. Nơi ấy có một điểm tựa thật bình yên, nơi ấy những con thuyền đã cập bến rồi đi. Nhưng thầy cô - những người lái đò vẫn miệt mài theo năm tháng, trở đầy tình thương và tri thức cho cuộc đời.

Đúng vậy, tôi đã đi trên rất nhiều con thuyền để đến bến đỗ cuối cùng. Và tôi cũng đã được đi trên con thuyền trở đầy tình iêu và học vấn của thầy Tuấn - thầy giáo dạy văn của tôi.

Tôi vẫn còn nhớ như in ngày đầu tiên thầy bước vào lớp tôi. Cả lớp đang ngồi im lặng học bài thì Hoàng reo ầm lên:

- Các bạn ơi, lớp mình có thành viên mới này!

Xem bài đầy đủ TẠI ĐÂY.

 

5. Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về gia đình, bạn bè, người thân, thẩy cô, mẫu số 5:

Thầy cô được coi là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng ta, cũng bởi vậy mà bóng dáng thầy cô cùng những kỉ niệm luôn sống mãi trong trái tim mỗi cô cậu học trò. Bài văn mẫu đã viết về kỉ niệm của một bạn học sinh với người thầy giáo đã dạy dỗ mình hồi lớp 5.

Bài làm:

Đã qua gần sáu năm cắp sách đến trường, tôi ấn tượng với rất nhiều thầy cô giáo. Thầy cô luôn để lại trong tôi những hình ảnh đẹp và mãi không phai mờ. Nhưng đặc biệt nhất với tôi và cũng là người tôi quí nhất - thầy giáo dạy tôi hồi lớp 5.

Tôi thấy rất ít người lựa chọn nghề làm thầy giáo. Thế mà thầy giáo tôi lại rất say mê với sự nghiệp trồng người này. Thầy tâm sự với chúng tôi, thầy muốn làm thầy giáo từ khi học cấp 2. Mỗi lần ngồi nghe thầy giáo giảng bài thích lắm. Trông thầy đứng trên bục giảng chững chạc, tự tin và được học trò yêu mến, thầy đã nuôi ước mơ từ đó. Về nhà, thầy bắt tụi em nhỏ ngồi sắp hàng ngay ngắn và thầy giả làm thầy giáo. Lạ lùng thay, bọn trẻ lại ngồi nghe đến say mê. Không biết chúng hiểu mấy phần "thầy" giảng nhưng đứa nào mặt mũi cũng ngơ ngẩn, say sưa. Có khi "thầy" nói xong rồi mà chúng vẫn ngồi bần thần, lúc đó phải gọi lớn chúng mới như sực tỉnh. Đó là động lực đầu tiên giúp cho ước mơ của thầy thành hiện thực.

Xem bài đầy đủ TẠI ĐÂY.

 

6. Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về gia đình, bạn bè, người thân, thẩy cô, mẫu số 6:

Bài văn đã kể lại những kỉ niệm đáng nhớ đồng thời bộc lộ tình cảm thương yêu, trân trọng với người mẹ thân yêu.

Bài làm:

"Mẹ là gì?" Nếu có ai hỏi tôi câu này chắc tôi sẽ bối rối ghê lắm. Trong từ điển ngôn ngữ, người ta định nghĩa thế này: "Mẹ là người đàn bà đã sinh ra bạn". Chỉ có thế thôi sao? Tôi thì nhất định không đồng ý với định nghĩa như thế được. Trong kinh Vu Lan, Đức Phật đã dạy:

"Ví có người ân sâu dốc trả
Cõng mẹ cha tất cả hai vai
Giáp Tu Di núi chẳng sai
Đến trăm ngàn kiếp ân kia chưa vừa."

Vâng, tình mẹ nói sao cho vừa. Tấm lòng của mẹ là biển cả bao la. Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con.

Mẹ tôi không phải là một hoa hậu thế giới hay một nữ hoàng Victoria nào đó, mẹ đơn giản chỉ là mẹ thôi. Hằng đêm, khi tôi đang say giấc nồng thì mẹ vẫn cặm cụi làm việc, đương đầu trước mọi chông gai của cuộc đời. Bàn tay mẹ gầy gầy xương xương như chứng tỏ sự khổ cực mà mẹ phải trải qua.

Xem bài đầy đủ TẠI ĐÂY.

 

7. Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về gia đình, bạn bè, người thân, thẩy cô, mẫu số 7:

Bài văn là những chia sẻ đầy xúc động của một bạn học sinh về người em họ của mình - bé Nhi.

Bài làm:

Năm nay tôi vào lớp sáu, còn bé Nhi thì bước sang lớp bốn. Bố mẹ Nhi cũng đã về sống với nhau sau hơn một năm sống ly thân. Tôi và Nhi tuy chẳng phải họ hàng nhưng thân thiết lắm! Tất cả bắt đầu từ lần ấy...

Năm ấy, tôi học lớp bốn còn bé Nhi học lớp hai. Tội nghiệp bé Nhi! Bố nó ham mê cờ bạc, rượu chè đi suốt từ sáng đến tối mới về lại còn hay đánh vợ chửi con. Mẹ nó không chịu được, quyết định đưa nó về bà ngoại. Nhà bà ngoại nó ở cuối xóm, cạnh nhà tôi. Thế là anh em quen nhau từ đó.

Một buổi chiều hè, tôi rủ bé đi chơi vì biết bé rất buồn. Tôi hỏi:

- Bây giờ em thích cái gì để anh làm cho?

Bé Nhi nói:

- Anh biết không! Ngày xưa em mơ ước nhà em như một con thuyền lớn. Bố là cột buồm vững chãi còn mẹ là khoang thuyền che chở nắng mưa. Con thuyền nhà em sẽ chở những ước mơ của em đến đích. Vậy mà bây giờ nó chẳng bao giờ có thể thực hiện được.

Xem bài đầy đủ TẠI ĐÂY.

 

 

 

Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy, cô giáo buồn
Kể một kỉ niệm về thầy giáo hoặc cô giáo của em
Hãy kể về gia đình em với một người bạn em mới quen
Hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em đối với một con vật nuôi mà em yêu thích
Người ấy sống mãi trong lòng tôi

APPS LIÊN QUAN

ĐỌC NHIỀU